Cô Vợ Xác Sống Của Nam Phụ Trong Truyện Niên Đại

Chương 43:


Trước
Tiếp

Lượt xem: 3,316   |   Cập nhật: 27/09/2025 01:49

Ba mẹ con tay xách nách mang túi lớn túi nhỏ, Lưu Ly thấy có một quầy bán mì hợp lạc*, bèn ngồi xuống gọi cho ba mẹ con mỗi người một bát lớn. Thịt xào dùng thịt gà rừng, xào chung với hoa kim châm và nấm mèo, mùi vị khiến người ta thèm nhỏ dãi. Người qua đường ai cũng không kìm được mà hít sâu, nhưng đa số đều tiếc tiền không dám vào ăn.

*mì hợp lạc: loại mì làm bằng khuôn

Lý Dẫn Đệ ăn một miếng rồi đưa tay lau nước mắt, bà sống đến chừng này tuổi rồi, đây là lần đầu tiên đi chợ phiên mà ăn hết bì lạnh rồi lại ăn mì hà lạc. Mì hà lạc làm bằng bột mì trắng tinh lại còn có thịt xào nữa, mùi thơm khiến người ta cảm thấy như linh hồn bay bổng.

“Sống thật là tốt.”

Lưu Lan hít hít mũi, ăn thật mạnh một miếng lớn. Quầy này cho phần rất nhiều, một bát lớn đủ cho cô bé ăn. Nhưng mì hà lạc này quá ngon, cô bé ước chừng có ăn thêm bát nữa cũng được.

“Mẹ, mẹ nói đúng.”

Một bát mì hà lạc đơn giản, lại khiến người ta cảm động đến rơi nước mắt. Lưu Ly không khỏi thấy có chút xót xa, thời đại này mọi thứ đều là thuần tự nhiên, nhưng vẫn chưa giải quyết được vấn đề cơm no áo ấm.

Thực ra nếu cả nhà sống hòa thuận, ấm áp, công bằng, thì những điều này chẳng là gì cả. Cô không nói gì, âm thầm nghĩ rằng hai người đừng khóc. Cuộc sống sẽ ngày càng tốt hơn, đợi tôi khỏe lại, tôi sẽ đưa mọi người đến một cuộc sống tốt hơn.

Ăn uống no đủ xong quay về, trên đường cô lại mua thêm vải có thể dùng để may quần. Lý Dẫn Đệ muốn ngăn cản nhưng lại không dám, sợ con gái không vui. Đến lúc đó vá hai miếng vá vào chiếc quần mới, đàn ông sơ ý chắc chắn sẽ không nhìn ra được.

Ba mẹ con xách đồ về nhà, trên đường gặp người trong thôn quen biết, mọi người đều đùa rằng nhà bà đã giàu lên rồi. Lý Dẫn Đệ cuống quýt xua tay, nhanh chóng giải thích.

“Chỉ là mấy bộ đồ cũ đệm cũ không đáng tiền thôi.”

“Tôi vừa thấy ba người đi ăn mì hà lạc có thịt mà. Ôi cha, nhà họ Lưu các người luống cuống làm gì, chúng tôi cũng không hỏi mượn tiền các người.”

“Không phải mượn tiền hay không, mà là ông nhìn nhầm rồi. Ba chúng tôi chỉ ăn bánh mang theo, chứ đâu có ăn mì hà lạc nào đâu.”

Mặc kệ ông ta có thấy thật hay thấy giả, dù sao bà cũng không thừa nhận. Lưu Thu Sinh cũng không biết đã dẫn Tiểu Bảo đi ăn gì, nếu họ đều không nỡ ăn mì hà lạc có thịt, biết bọn họ ăn rồi, thì chẳng phải sẽ mắng chết người sao.

Lưu Ly không nói một lời, lười xử lý những chuyện tình người thế thái này. Về đến nhà rất nhanh, mẹ cô lén lút giấu hết đồ đạc vào căn phòng nhỏ nơi cô ở.

“Nhị Nữu, đợi mẹ có thời gian sẽ cắt may áo bông, con đừng tự mình động tay vào nhé. May hỏng thì tiếc lắm.”

“Con biết rồi mẹ.”

Hôm nay Lưu Lan vui mừng khôn xiết, chị cả hôm nay mua cho cô bé đồ lót và áo lót thu đông, mùa đông bên trong cũng có thể ăn mặc được tươm tất. Thật tốt, không cần phải xấu hổ và không dám đi vệ sinh cùng người khác nữa rồi.

Hệ thống: Thu hoạch mười ba điểm hảo cảm, đến từ Lưu Trụ, Lưu Xuân Lai.

Lưu Ly: Tự dưng, sao bác cả và thằng tư lại có hảo cảm với tôi vậy?

Hệ thống: Lưu Trụ đã ăn chả rau mà Lưu Thu Sinh mua, biết đó là tiền do ngài kiếm được, điều mà trước đây chưa từng có. Bác trai của ngài cũng vậy, cả nhà mua rất nhiều đồ dùng hàng ngày, cũng là tiền do ngài giúp kiếm được.

Lưu Ly: Những người khác thật keo kiệt.

Hệ thống: Thay đổi quan điểm cần có thời gian, chủ nhân đừng vội. Dù sao cũng chỉ là cá đồng hay gì đó thôi, ngài đâu có thiếu. Trong không gian đã tràn lan rồi.

Lưu Ly kiểm tra không gian, quả nhiên cá trong ao sinh sôi rất nhanh. Cả đàn gà, vịt, cừu, hươu, bò, ngựa, lừa được thả nuôi cũng phát triển rất tốt.

Bên bờ sông đầy trứng vịt, cô không muốn dùng chút tinh thần lực ít ỏi, nên sau khi em gái ra ngoài thì tự mình vào không gian. Bây giờ cơ thể đã không còn cứng đờ nữa, làm việc rất nhanh. Cô thu thập các loại trứng lại, cho vào không gian lưu trữ để bảo quản.

Sữa dê, sữa bò, cô thử vắt, nhưng vì không có kinh nghiệm nên suýt bị bò đá. Cô lập tức sử dụng tinh thần lực để trấn an, rồi hít sâu một hơi, sau đó lại ngồi xổm xuống.

Cô không tin, hôm nay không học được cách vắt sữa bò. Sau lần bị bò đá không biết là lần thứ mấy, cuối cùng cô cũng bỏ cuộc. So với việc dung tinh thần lực ít ỏi để trấn an bo, chi bằng trực tiếp dùng để vắt sữa.

Điều khiển tinh thần lực tác động lên tuyến sữa bò, chẳng mấy chốc sữa bò trắng xóa chảy ra như nước vòi. Cô nhất thời vui mừng vắt đầy một thùng lớn, vắt xong mới phát hiện cô hoàn toàn không uống hết được.

Lưu Ly: Hệ thống, sữa này ngày mai có bị hỏng không?

Hệ thống: Không cần đợi đến ngày mai. Tốc độ thời gian ở đây nhanh gấp mười lần bên ngoài, ngài ở ngoài một đêm, ở đây đã trôi qua năm ngày, thức ăn không được đông lạnh bảo quản thì cũng sẽ hỏng.

Hệ thống: Nhưng ngài đã quên rồi sao, ngài có không gian lưu trữ đặc biệt bên trong thời gian tĩnh lặng, ngài có thể cho sữa vào đó.

Lưu Ly: Đúng rồi.

Miệng thì nói chuyện, cô cũng vừa chuyển sữa vào không gian.

Trước
Tiếp